Những bức ảnh xưa được tính toán về góc chụp, tiêu cự... sao cho trùng khớp với hình ảnh Côn Đảo ngày nay.
Ảnh trên là một góc Cầu tàu 914, được khởi công xây dựng năm 1873.
So với trước, cầu tàu đã được kè chắn kiên cố và mở rộng hơn. Đây là nơi tù nhân bị thực dân Pháp bắt khai thác đá từ chân núi Chúa mang về để xây dựng và 914 là con số ước lệ số người đã ngã xuống trong quá trình lao động khổ sai.
Qua hàng trăm năm, nhiều nơi ở Côn Đảo không có nhiều thay đổi so với trước, vẫn vẻ đẹp hoang sơ của cát trắng và biển xanh, ví dụ như bến ghe câu...
... hay đường đi Bến Đầm, nhưng đường đất, nơi này đã được trải nhựa và mở rộng dễ đi hơn.
Cầu tầu 914
Nhiều công trình kiến trúc cũ được bảo tồn nguyên vẹn nhưng đã thay đổi công năng. Ví dụ như tòa Hành chính trước đây, nay là văn phòng Ban quản lý di tích Côn Đảo.
Ty Ngân Khố nay là phòng tài chính kế hoạch của huyện.
Biệt thự giám thị Pháp, nay là khách sạn Sài Gòn Côn Đảo. Khu này có 36 phòng ngủ, được cải tạo từ các villa do người Pháp xây dựng vào những năm 1920. Trong ảnh là cây vú sữa trước khu villa 2.
Người tù bị bệnh trong phòng giam trại Phú Hải
Mít tinh mừng giải phóng trước Dinh tỉnh trưởng Côn Sơn, ngày 4/5/1975. Đây là nơi sống và làm việc của 53 đời chúa đảo trong suốt 113 năm địa ngục trần gian. Hiện nay di tích Dinh Chúa Đảo là một trong những điểm tham quan thu hút du khách đến để tìm hiểu về lịch sử Côn Đảo.
Ngày 15/5/1975, gần 2.000 cán bộ chiến sĩ cách mạng bị địch bắt giam ở Côn Đảo được trở về đất liền.
Con đường ven biển xưa kia nay được mở rộng khang trang hơn khi được làm kè, trải nhựa nhưng những hàng bàng cổ thụ cao vút vẫn còn đó, hiên ngang.